Phát hiện đường bên Tuân Thanh không thông được, Ôn Văn liền nghĩ tới Kiều Phỉ Nhã, dù sao cũng làm việc trong tổng bộ, có lẽ sẽ có cách.
Nhưng không ngờ Ôn Văn vừa đi tới thì sắc mặt Kiều Phỉ Nhã liền đỏ lên, có chút bất mãn căm tức liếc nhìn Ôn Văn, sau đó theo Tuân Thanh rời đi, Ôn Văn nhìn mà chả hiểu gì cả.
Khi nãy anh với Tuân Thanh nói chuyện, cô ta không nên nghe thấy mới phải.
Sau đó nhìn sang Shermore và vương hậu bánh tét nằm dưới đất bên chân hắn thì mới kịp hiểu ra.
Thì ra khi nãy Kiều Phỉ Nhã nghe nói hai tên Boss mạnh nhất nơi này đều là quái vật cấp Tai Nạn thượng tự, hơn nữa còn có một tên bị bắt, vì thế muốn xem một chút.
Kết quả nhìn thấy Băng Vương Hậu nhỏ yếu đáng thương lại bất lực, trên người chỉ có mỗi tấm lá chuối che thân, khi biết đầu sỏ biến Băng Vương Hậu thành bộ dáng này chính là Ôn Văn, Kiều Phỉ Nhã nhìn Ôn Văn cực kỳ không vừa mắt.
Người phụ nữ mạnh mẽ như cô vẫn luôn tràn đầy đồng cảm với những cô gái khác.
Ôn Văn thở dài một tiếng, phát triển có chút không đúng lắm.
Sau khi chuyện lớn xử lý xong, thị trấn Cổ Tích tiến vào giai đoạn kết thúc công việc buồn chán.
Tất cả người bình thường được Tống Lăng trao cho siêu năng lực đều được hiệp hội áp giải lên máy bay vận tải.
Bọn họ sẽ được đưa đi đâu thì Ôn Văn không rõ lắm, đây tựa hồ là bí mật, có điều đại khái là một phần lớn sẽ được tiến hành huấn luyện phục vụ gia tăng sức chiến đấu cho hiệp hội, mà một phần khác thì dùng để quan sát và thử nghiệm.
Mà quái vật biến thành người thì sẽ bị mang tới châu Nam Cực, ở nơi này tiếp nhận sự giám sát của Hiệp Hội Thợ Săn.
Châu Nam Cực nằm ở phần phía nam liên bang xa xôi nhất, nột đại lục bị băng tuyết bao phủ hoàn toàn, diện tích rộng lớn nhưng thưa thớt người ở, vì thế cũng không thành lập khu lớn ở nơi này.
Nơi ấy hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của Hiệp Hội Thợ Săn, có một thành phố rất lớn, bên trong có khu đặc biệt chuyên cung cấp cho những sự tồn tại không phù hợp sinh hoạt ngoài xã hội hiện đại.
Ví dụ như quái vật không có ác ý nhưng có tướng mạo xấu xí, ví dụ như người siêu năng có hành động vi phạm quy định của hiệp hội nhưng tội không đáng chết, cũng có nhân loại bình thường nhưng tạo thành nguy hại rất lớn cho xã hội.
Năm tháng dài đằng đẵng, quy mô của khu đặc biệt đã lớn kinh người nhưng lại tạo thành trật tự khá đặc biệt, quái vật ở nơi này chỉ cần không gây sự thì có thể có được cuộc sống bình thường giống như nhân loại.
Quái vật có biểu hiện tốt thì có thể nhận được tư cách tiến vào thế giới loài người, nhưng có rất ít quái vật muốn rời khỏi nơi đó, bởi vì đối với bọn nó mà nói, cuộc sống ở nơi này so ra thoải mái hơn loanh quanh ngoài thế giới loài người rất nhiều.
Mà với tư cách là hai sự tồn tại trong sự kiện thị trấn Cổ Tích, Lý Đại Trang và Đào Văn rất được quan tâm.
Sau khi Lý Đại Trang biểu diễn năng lực thì trực tiếp bị Tuân Thanh mang đi, đưa về tổng hội tiếp nhận huấn luyện, sau đó mới quyết định nơi đến của cậu ta, người siêu năng có loại năng lực đặc biệt như thế không quản là ở đâu đều được coi trọng, sau này lăn lộn trong Hiệp Hội Thợ Săn sẽ không kém.
Về phần Đào Văn, bởi vì trốn vào trong trạm thu nhận nên cậu ta cũng không bị sự kiện lần này ảnh hưởng, nhận được chút năng lực đặc biệt phi nhân loại nhưng cũng không bị tẩy não.
Vì thế sau khi hoàn thành chương trình học thì Đào Văn có thể gia nhập Hiệp Hội Thợ Săn với vai trò nhân viên hỗ trợ dự bị.
Mà được xem là nhân viên hộ trợ dự bị đang học việc, chương trình giáo dục mà Đào Văn tiếp nhận sau này có lẽ sẽ hoàn toàn khác biệt với nhóm học sinh cùng lứa bình thường.
...
Trong một quán bar ở thành phố Tùng Đào, Ôn Văn, Tiêu Tân Lôi, còn cả Shermore cùng chọn một bàn rượu và thức ăn, vừa uống rượu vừa trò chuyện.
Cùng nhau chiến đấu hoàn thành nhiệm vụ, lúc sắp chia tay cùng uống rượu tạm biệt, đây là truyền thống của nhóm siêu thợ săn, truyền thống này làm giới siêu thợ săn nằm trong trạng thái hữu nghị tốt đẹp.
Nhiều siêu thợ săn lớn tuổi, thậm chí là phần lớn siêu thợ săn đều có qua lại, lúc cần giúp đỡ, mỗi siêu thợ săn có thể kêu gọi được sự giúp đỡ từ một số lượng lớn siêu thợ săn.
Vì để sau này sẽ chung sống vui vẻ, Ôn Văn và Shermore cũng tuân theo truyền thống này, mà với tư cách là người quen của Ôn Văn, người được Shermore cứu giúp trong nhiệm vụ, Tiêu Tân Lôi cũng tham gia buổi tiệc rượu này.
Ngày mai phần lớn thành viên Hiệp Hội Thợ Săn sẽ rời khỏi thành phố Tùng Đào, đến khi đó Shermore sẽ theo bọn họ quay trở lại tổng hội.
Shermore, cuối cùng vẫn tránh hành động một mình, bởi vì hắn sẽ lạc đường.
Mà ngày mai Tiêu Tân Lôi cũng sẽ cùng Đào Văn quay trở về thành phố Phù Dung Hà.
Về phần Ôn Văn, anh tạm thời không nhận nhiệm vụ mới, bởi vì anh quyết định nhân dịp này trở về thăm nhà một chuyến.
Căn nhà kia cũng đã nhiều năm anh không trở về, mộ của cha mẹ cũng lâu rồi hắn không tới cúng bái, bắt đầu từ ngày rời khỏi thành phố này, đây là lần đầu tiên anh có ý tưởng quay về xem một chút.
Cả buổi tối hôm nay vượt qua trong âm thanh lộn xộn của ba người, mà Tam Tể Nhi vẫn chăm chú ăn uống miễn phí.
Thật ra từ khi Ôn Văn có tiền, Tam Tể Nhi đã không còn đáng thương như vậy nữa, chỉ là nó vẫn thích như thế mà thôi.
Trong khi làm nhiệm vụ, trước giờ Ôn Văn không mang theo Tam Tể Nhi, bởi vì nó thật sự quá yếu, chỉ có thể thấy mặt khó khi ăn cơm mà thôi, đối với Ôn Văn mà nói, tác dụng của nó chính là giúp anh lái xe.
Sau khi cơm nước no nê, nói lời tạm biệt, Ôn Văn đi về phía xe mình, đi một chốc thì mùi rượu trên người anh nhanh chóng tiêu tan, cuối cùng trên người không còn mùi gì kỳ lạ nữa.
Đối với Ôn Văn mà nói, khi ở cùng người khác thì uống say mới có thể xem là hưởng thụ, mà khi anh ở một mình, thứ chất cồn này hoàn toàn không có ý nghĩa tồn tại.
Đóng kín cửa sổ xe lại, Ôn Văn tiến vào trạm thu nhận, anh cần phải kiểm kê lại thu hoạch lần này của mình, trong tất cả những lần săn ma của anh thì lần này là lần có thu hoạch tương đối lớn.
Số vật phẩm đủ cho đám quái vật ăn một đoạn thời gian tạm thời không nói tới, chỉ riêng quái vật bị Ôn Văn bắt giữ cũng được tới ba con.
Cô bé quàng khăn đỏ cấp Tai Nạn, công chúa Máu Đen từng là cấp Tai Nạn trung tự nhưng bây giờ chỉ còn thực lực cấp Tai Hại, cùng với tướng quân Bài Tây tương tự hiện giờ chỉ còn cấp Tai Hại.
Công chúa Máu Đen và tướng quân Bài Tây chất lượng không tồi, dù sao bọn họ cũng từng có thực lực cấp Tai Nạn.
Tuy công chúa Máu Đen hôn mê nhưng Ôn Văn vẫn có thể sử dụng sức mạnh của cô ta, để máu có đặc tính khô héo, nhưng khi sử dụng thể chất của cô ta mới dùng được.
Vì thế Ôn Văn càng coi trọng một khả năng khác của cô ta hơn --- 'tạo hình chất lỏng'!
Năng lực này là năng lực điều khiển dòng máu của công chúa Máu Đen, có năng lực này rồi, Ôn Văn có thể ngưng tụ nước thành kiếm dài, hơn nữa thanh kiếm này thật sự có được độ cứng và sắc bén của thanh kiếm!
Đây là một năng lực có phạm vi ứng dụng rất rộng lớn, có thể mang tới hữu ích rất lớn cho Ôn Văn, tương đương với phiên bản cường hóa siêu cấp khả năng khống chế nước của quỷ nước.
Nhưng so với khống chế nước, năng lực này có thể khống chế những chất lỏng khác, khuyết điểm suy nhất chính là lượng nước không thể nào nhiều bằng lượng nước quỷ nước khống chế.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo